读 dú 邵 shào 康 kāng 节 jié 击 jī 壤 rǎng 集 jí 二 èr 十 shí 首 shǒu 其 qí 十 shí 六 liù - - 薛 xuē 瑄 xuān
外 wài 臣 chén 自 zì 昔 xī 有 yǒu 由 yóu 巢 cháo , , 不 bú 是 shì 山 shān 人 rén 索 suǒ 价 jià 高 gāo 。 。
独 dú 向 xiàng 杯 bēi 中 zhōng 存 cún 燮 xiè 理 lǐ , , 每 měi 从 cóng 环 huán 内 nèi 乐 lè 逍 xiāo 遥 yáo 。 。
才 cái 看 kàn 园 yuán 老 lǎo 分 fēn 斑 bān 笋 sǔn , , 又 yòu 见 jiàn 端 duān 明 míng 送 sòng 药 yào 苗 miáo 。 。
馀 yú 事 shì 尽 jǐn 从 cóng 吟 yín 咏 yǒng 见 jiàn , , 感 gǎn 时 shí 怀 huái 古 gǔ 兴 xìng 滔 tāo 滔 tāo 。 。
读邵康节击壤集二十首 其十六。明代。薛瑄。外臣自昔有由巢,不是山人索价高。 独向杯中存燮理,每从环内乐逍遥。 才看园老分斑笋,又见端明送药苗。 馀事尽从吟咏见,感时怀古兴滔滔。