读 dú 邵 shào 康 kāng 节 jié 击 jī 壤 rǎng 集 jí 二 èr 十 shí 首 shǒu 其 qí 六 liù - - 薛 xuē 瑄 xuān
六 liù 朝 cháo 全 quán 盛 shèng 太 tài 平 píng 时 shí , , 卜 bo 筑 zhù 东 dōng 都 dōu 得 dé 自 zì 怡 yí 。 。
每 měi 与 yǔ 真 zhēn 儒 rú 论 lùn 大 dà 道 dào , , 时 shí 从 cóng 国 guó 老 lǎo 和 hé 新 xīn 诗 shī 。 。
杯 bēi 倾 qīng 绿 lǜ 酒 jiǔ 宁 níng 嫌 xián 浅 qiǎn , , 车 chē 碾 niǎn 青 qīng 芜 wú 不 bù 厌 yàn 迟 chí 。 。
莫 mò 道 dào 千 qiān 年 nián 清 qīng 响 xiǎng 绝 jué , , 知 zhī 音 yīn 还 hái 自 zì 有 yǒu 钟 zhōng 期 qī 。 。
读邵康节击壤集二十首 其六。明代。薛瑄。六朝全盛太平时,卜筑东都得自怡。 每与真儒论大道,时从国老和新诗。 杯倾绿酒宁嫌浅,车碾青芜不厌迟。 莫道千年清响绝,知音还自有钟期。