南 nán 京 jīng 十 shí 咏 yǒng 其 qí 十 shí 鸡 jī 寺 sì 晚 wǎn 钟 zhōng - - 薛 xuē 瑄 xuān
上 shàng 方 fāng 台 tái 殿 diàn 翠 cuì 微 wēi 中 zhōng , , 石 shí 磴 dèng 盘 pán 崖 yá 一 yī 径 jìng 通 tōng 。 。
客 kè 至 zhì 有 yǒu 风 fēng 还 hái 扫 sǎo 榻 tà , , 僧 sēng 来 lái 不 bù 语 yǔ 自 zì 鸣 míng 钟 zhōng 。 。
竹 zhú 窗 chuāng 下 xià 见 jiàn 浮 fú 云 yún 白 bái , , 祗 zhī 树 shù 斜 xié 临 lín 返 fǎn 照 zhào 红 hóng 。 。
自 zì 笑 xiào 无 wú 生 shēng 浑 hún 未 wèi 学 xué , , 懒 lǎn 从 cóng 方 fāng 外 wài 共 gòng 谈 tán 空 kōng 。 。
南京十咏 其十 鸡寺晚钟。明代。薛瑄。上方台殿翠微中,石磴盘崖一径通。 客至有风还扫榻,僧来不语自鸣钟。 竹窗下见浮云白,祗树斜临返照红。 自笑无生浑未学,懒从方外共谈空。