贽 zhì 林 lín 路 lù 教 jiào - - 杨 yáng 公 gōng 远 yuǎn
千 qiān 载 zǎi 孤 gū 山 shān 处 chǔ 士 shì 星 xīng , , 只 zhǐ 将 jiāng 闲 xián 逸 yì 了 le 平 píng 生 shēng 。 。
一 yī 联 lián 好 hǎo 句 jù 香 xiāng 犹 yóu 在 zài , , 几 jǐ 世 shì 闻 wén 孙 sūn 声 shēng 最 zuì 清 qīng 。 。
泮 pàn 水 shuǐ 工 gōng 夫 fū 施 shī 教 jiào 雨 yǔ , , 梅 méi 花 huā 标 biāo 格 gé 待 dài 和 hé 羹 gēng 。 。
不 bù 知 zhī 野 yě 叟 sǒu 何 hé 缘 yuán 分 fèn , , 邂 xiè 逅 hòu 城 chéng 闉 yīn 幸 xìng 识 shí 荆 jīng 。 。
贽林路教。元代。杨公远。千载孤山处士星,只将闲逸了平生。 一联好句香犹在,几世闻孙声最清。 泮水工夫施教雨,梅花标格待和羹。 不知野叟何缘分,邂逅城闉幸识荆。