辰 chén 溪 xī 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 薛 xuē 瑄 xuān
分 fēn 司 sī 门 mén 外 wài 大 dà 江 jiāng 横 héng , , 怪 guài 石 shí 参 cēn 差 cī 岸 àn 不 bù 平 píng 。 。
眼 yǎn 底 dǐ 秋 qiū 山 shān 无 wú 限 xiàn 好 hǎo , , 坐 zuò 中 zhōng 凉 liáng 吹 chuī 有 yǒu 馀 yú 清 qīng 。 。
枣 zǎo 垂 chuí 翠 cuì 叶 yè 丹 dān 砂 shā 重 zhòng , , 蜡 là 满 mǎn 青 qīng 林 lín 素 sù 练 liàn 明 míng 。 。
莫 mò 道 dào 蛮 mán 荒 huāng 少 shǎo 题 tí 咏 yǒng , , 龙 lóng 标 biāo 诗 shī 有 yǒu 五 wǔ 溪 xī 名 míng 。 。
辰溪二首 其一。明代。薛瑄。分司门外大江横,怪石参差岸不平。 眼底秋山无限好,坐中凉吹有馀清。 枣垂翠叶丹砂重,蜡满青林素练明。 莫道蛮荒少题咏,龙标诗有五溪名。