心 xīn 远 yuǎn 亭 tíng 探 tàn 梅 méi 得 dé 霜 shuāng 字 zì - - 黎 lí 民 mín 表 biǎo
京 jīng 兆 zhào 池 chí 亭 tíng 万 wàn 树 shù 芳 fāng , , 半 bàn 临 lín 秋 qiū 水 shuǐ 半 bàn 含 hán 霜 shuāng 。 。
风 fēng 林 lín 暗 àn 折 zhé 玲 líng 珑 lóng 玉 yù , , 雪 xuě 径 jìng 遥 yáo 闻 wén 断 duàn 续 xù 香 xiāng 。 。
萼 è 绿 lǜ 解 jiě 知 zhī 神 shén 女 nǚ 色 sè , , 额 é 黄 huáng 曾 céng 识 shí 汉 hàn 宫 gōng 妆 zhuāng 。 。
江 jiāng 南 nán 地 dì 隔 gé 瑶 yáo 台 tái 远 yuǎn , , 欲 yù 寄 jì 璚 qióng 枝 zhī 思 sī 渺 miǎo 茫 máng 。 。
心远亭探梅得霜字。明代。黎民表。京兆池亭万树芳,半临秋水半含霜。 风林暗折玲珑玉,雪径遥闻断续香。 萼绿解知神女色,额黄曾识汉宫妆。 江南地隔瑶台远,欲寄璚枝思渺茫。