石 shí 冷 lěng 为 wèi 潘 pān 新 xīn 宁 níng 赋 fù - - 黎 lí 民 mín 表 biǎo
怜 lián 君 jūn 家 jiā 住 zhù 积 jī 金 jīn 阳 yáng , , 海 hǎi 树 shù 层 céng 层 céng 出 chū 上 shàng 方 fāng 。 。
山 shān 倚 yǐ 洞 dòng 天 tiān 多 duō 翠 cuì 削 xuē , , 窗 chuāng 窥 kuī 禅 chán 月 yuè 更 gèng 清 qīng 凉 liáng 。 。
市 shì 喧 xuān 不 bú 到 dào 松 sōng 间 jiān 枕 zhěn , , 瀑 pù 水 shuǐ 遥 yáo 添 tiān 竹 zhú 外 wài 觞 shāng 。 。
何 hé 事 shì 缁 zī 尘 chén 淹 yān 陆 lù 羽 yǔ , , 梦 mèng 回 huí 泉 quán 石 shí 几 jǐ 徜 cháng 徉 yáng 。 。
石冷为潘新宁赋。明代。黎民表。怜君家住积金阳,海树层层出上方。 山倚洞天多翠削,窗窥禅月更清凉。 市喧不到松间枕,瀑水遥添竹外觞。 何事缁尘淹陆羽,梦回泉石几徜徉。