和 hé 陶 táo 徵 zhēng 君 jūn 饮 yǐn 酒 jiǔ 二 èr 十 shí 首 shǒu 其 qí 七 qī - - 黎 lí 民 mín 表 biǎo
秋 qiū 风 fēng 被 bèi 庭 tíng 绿 lǜ , , 粲 càn 然 rán 擢 zhuó 孤 gū 英 yīng 。 。
变 biàn 化 huà 每 měi 如 rú 此 cǐ , , 底 dǐ 用 yòng 惜 xī 其 qí 情 qíng 。 。
开 kāi 轩 xuān 盼 pàn 流 liú 景 jǐng , , 倏 shū 忽 hū 西 xī 南 nán 倾 qīng 。 。
携 xié 壶 hú 就 jiù 花 huā 间 jiān , , 有 yǒu 鸟 niǎo 向 xiàng 我 wǒ 鸣 míng 。 。
兹 zī 欢 huān 信 xìn 可 kě 毕 bì , , 扰 rǎo 扰 rǎo 劳 láo 吾 wú 生 shēng 。 。
和陶徵君饮酒二十首 其七。明代。黎民表。秋风被庭绿,粲然擢孤英。 变化每如此,底用惜其情。 开轩盼流景,倏忽西南倾。 携壶就花间,有鸟向我鸣。 兹欢信可毕,扰扰劳吾生。