寒 hán 郊 jiāo 野 yě 步 bù - - 黎 lí 国 guó 衡 héng
冬 dōng 郊 jiāo 偶 ǒu 出 chū 遇 yù 晴 qíng 天 tiān , , 片 piàn 片 piàn 霜 shuāng 红 hóng 积 jī 岸 àn 边 biān 。 。
老 lǎo 树 shù 无 wú 名 míng 涵 hán 古 gǔ 雪 xuě , , 冻 dòng 禽 qín 息 xī 影 yǐng 入 rù 寒 hán 烟 yān 。 。
荷 hé 担 dān 樵 qiáo 客 kè 通 tōng 危 wēi 径 jìng , , 拾 shí 穗 suì 村 cūn 童 tóng 度 dù 远 yuǎn 田 tián 。 。
独 dú 有 yǒu 石 shí 梁 liáng 人 rén 到 dào 少 shǎo , , 数 shù 声 shēng 流 liú 水 shuǐ 自 zì 溅 jiàn 溅 jiàn 。 。
寒郊野步。明代。黎国衡。冬郊偶出遇晴天,片片霜红积岸边。 老树无名涵古雪,冻禽息影入寒烟。 荷担樵客通危径,拾穗村童度远田。 独有石梁人到少,数声流水自溅溅。