哭 kū 儿 ér 骨 gǔ 殖 shi 还 hái 故 gù 山 shān - - 蓝 lán 仁 rén
愁 chóu 心 xīn 惨 cǎn 澹 dàn 失 shī 清 qīng 秋 qiū , , 归 guī 骨 gǔ 凄 qī 凉 liáng 傍 bàng 故 gù 丘 qiū 。 。
总 zǒng 为 wèi 无 wú 儿 ér 怜 lián 伯 bó 道 dào , , 更 gèng 堪 kān 非 fēi 罪 zuì 哭 kū 王 wáng 裒 póu 。 。
从 cóng 来 lái 祸 huò 福 fú 分 fēn 淫 yín 善 shàn , , 谁 shuí 谓 wèi 忠 zhōng 良 liáng 似 shì 寇 kòu 雠 chóu 。 。
黥 qíng 作 zuò 孱 càn 兵 bīng 宁 níng 饿 è 死 sǐ , , 西 xī 风 fēng 残 cán 照 zhào 泪 lèi 交 jiāo 流 liú 。 。
哭儿骨殖还故山。明代。蓝仁。愁心惨澹失清秋,归骨凄凉傍故丘。 总为无儿怜伯道,更堪非罪哭王裒。 从来祸福分淫善,谁谓忠良似寇雠。 黥作孱兵宁饿死,西风残照泪交流。