重 chóng 阳 yáng 和 hé 雪 xuě 湖 hú 见 jiàn 怀 huái 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 谢 xiè 迁 qiān
幽 yōu 斋 zhāi 坐 zuò 卧 wò 养 yǎng 衰 shuāi 疾 jí , , 知 zhī 天 tiān 久 jiǔ 矣 yǐ 宁 níng 尤 yóu 人 rén 。 。
未 wèi 容 róng 白 bái 发 fà 便 biàn 千 qiān 丈 zhàng , , 谁 shuí 说 shuō 愁 chóu 肠 cháng 时 shí 几 jǐ 巡 xún 。 。
红 hóng 树 shù 夕 xī 阳 yáng 竞 jìng 烂 làn 熳 màn , , 碧 bì 山 shān 秋 qiū 气 qì 增 zēng 嶙 lín 峋 xún 。 。
乾 qián 坤 kūn 胜 shèng 景 jǐng 肯 kěn 辜 gū 负 fù , , 还 hái 拟 nǐ 寻 xún 芳 fāng 穷 qióng 水 shuǐ 滨 bīn 。 。
重阳和雪湖见怀二首 其二。明代。谢迁。幽斋坐卧养衰疾,知天久矣宁尤人。 未容白发便千丈,谁说愁肠时几巡。 红树夕阳竞烂熳,碧山秋气增嶙峋。 乾坤胜景肯辜负,还拟寻芳穷水滨。