题 tí 道 dào 山 shān 亭 tíng - - 蓝 lán 智 zhì
江 jiāng 国 guó 凉 liáng 风 fēng 白 bái 雁 yàn 初 chū , , 道 dào 山 shān 秋 qiū 色 sè 野 yě 亭 tíng 虚 xū 。 。
天 tiān 连 lián 海 hǎi 水 shuǐ 蓬 péng 莱 lái 近 jìn , , 霜 shuāng 落 luò 汀 tīng 洲 zhōu 橘 jú 柚 yòu 疏 shū 。 。
北 běi 望 wàng 每 měi 怀 huái 王 wáng 粲 càn 赋 fù , , 南 nán 游 yóu 空 kōng 上 shàng 贾 jiǎ 生 shēng 书 shū 。 。
四 sì 郊 jiāo 但 dàn 愿 yuàn 休 xiū 戎 róng 马 mǎ , , 独 dú 客 kè 何 hé 妨 fáng 老 lǎo 钓 diào 鱼 yú 。 。
题道山亭。明代。蓝智。江国凉风白雁初,道山秋色野亭虚。 天连海水蓬莱近,霜落汀洲橘柚疏。 北望每怀王粲赋,南游空上贾生书。 四郊但愿休戎马,独客何妨老钓鱼。