贺 hè 梁 liáng 俭 jiǎn 庵 ān 寿 shòu 诗 shī - - 霍 huò 韬 tāo
松 sōng 擎 qíng 增 zēng 山 shān 高 gāo , , 泉 quán 流 liú 增 zēng 海 hǎi 深 shēn 。 。
松 sōng 劲 jìn 与 yǔ 泉 quán 清 qīng , , 照 zhào 映 yìng 此 cǐ 翁 wēng 心 xīn 。 。
海 hǎi 深 shēn 豢 huàn 鱼 yú 龙 lóng , , 山 shān 高 gāo 缊 yūn 璆 qiú 琳 lín 。 。
炼 liàn 此 cǐ 皎 jiǎo 洁 jié 姿 zī , , 坐 zuò 调 diào 清 qīng 庙 miào 音 yīn 。 。
八 bā 极 jí 占 zhàn 太 tài 平 píng , , 时 shí 听 tīng 海 hǎi 山 shān 吟 yín 。 。
贺梁俭庵寿诗。明代。霍韬。松擎增山高,泉流增海深。 松劲与泉清,照映此翁心。 海深豢鱼龙,山高缊璆琳。 炼此皎洁姿,坐调清庙音。 八极占太平,时听海山吟。