经 jīng 金 jīn 山 shān 用 yòng 杜 dù 韵 yùn 四 sì 首 shǒu 其 qí 三 sān - - 霍 huò 韬 tāo
镜 jìng 里 lǐ 楼 lóu 台 tái 影 yǐng 着 zhe 僧 sēng , , 琼 qióng 瑶 yáo 浮 fú 漾 yàng 银 yín 棱 léng 层 céng 。 。
颓 tuí 波 bō 滚 gǔn 滚 gǔn 羡 xiàn 孤 gū 跂 qí , , 绝 jué 径 jìng 登 dēng 登 dēng 又 yòu 短 duǎn 藤 téng 。 。
透 tòu 出 chū 空 kōng 虚 xū 虬 qiú 角 jiǎo 碧 bì , , 撑 chēng 持 chí 海 hǎi 宇 yǔ 石 shí 骨 gǔ 胜 shèng 。 。
鼋 yuán 鼍 tuó 卧 wò 听 tīng 磬 qìng 声 shēng 晓 xiǎo , , 觑 qù 破 pò 天 tiān 心 xīn 谁 shuí 许 xǔ 曾 céng 。 。
经金山用杜韵四首 其三。明代。霍韬。镜里楼台影着僧,琼瑶浮漾银棱层。 颓波滚滚羡孤跂,绝径登登又短藤。 透出空虚虬角碧,撑持海宇石骨胜。 鼋鼍卧听磬声晓,觑破天心谁许曾。