夜 yè 饯 jiàn 周 zhōu 时 shí 隆 lóng 表 biǎo 兄 xiōng 东 dōng 归 guī - - 谢 xiè 榛 zhēn
弟 dì 兄 xiōng 此 cǐ 别 bié 重 zhòng 伤 shāng 神 shén , , 况 kuàng 复 fù 淹 yān 留 liú 一 yī 病 bìng 身 shēn 。 。
白 bái 发 fà 相 xiāng 看 kàn 偏 piān 堕 duò 泪 lèi , , 清 qīng 樽 zūn 才 cái 罢 bà 转 zhuǎn 愁 chóu 人 rén 。 。
江 jiāng 鸿 hóng 北 běi 转 zhuǎn 燕 yān 山 shān 夜 yè , , 河 hé 柳 liǔ 东 dōng 连 lián 鲁 lǔ 甸 diàn 春 chūn 。 。
若 ruò 到 dào 乡 xiāng 关 guān 逢 féng 故 gù 老 lǎo , , 为 wèi 言 yán 游 yóu 子 zǐ 倦 juàn 风 fēng 尘 chén 。 。
夜饯周时隆表兄东归。明代。谢榛。弟兄此别重伤神,况复淹留一病身。 白发相看偏堕泪,清樽才罢转愁人。 江鸿北转燕山夜,河柳东连鲁甸春。 若到乡关逢故老,为言游子倦风尘。