秋 qiū 日 rì 同 tóng 诸 zhū 子 zǐ 游 yóu 山 shān 园 yuán 分 fēn 赋 fù 得 dé 衣 yī 字 zì - - 钟 zhōng 吕 lǚ
林 lín 麓 lù 深 shēn 深 shēn 隐 yǐn 翠 cuì 微 wēi , , 山 shān 空 kōng 灵 líng 籁 lài 响 xiǎng 秋 qiū 晖 huī 。 。
行 xíng 穿 chuān 竹 zhú 里 lǐ 云 yún 连 lián 盖 gài , , 坐 zuò 倚 yǐ 松 sōng 根 gēn 露 lù 湿 shī 衣 yī 。 。
迎 yíng 客 kè 犬 quǎn 从 cóng 花 huā 径 jìng 出 chū , , 惊 jīng 人 rén 鹤 hè 绕 rào 柳 liǔ 塘 táng 飞 fēi 。 。
醉 zuì 来 lái 不 bù 觉 jué 幽 yōu 情 qíng 放 fàng , , 散 sàn 步 bù 狂 kuáng 歌 gē 踏 tà 月 yuè 归 guī 。 。
秋日同诸子游山园分赋得衣字。明代。钟吕。林麓深深隐翠微,山空灵籁响秋晖。 行穿竹里云连盖,坐倚松根露湿衣。 迎客犬从花径出,惊人鹤绕柳塘飞。 醉来不觉幽情放,散步狂歌踏月归。