渡 dù 海 hǎi 和 hé 韵 yùn - - 钟 zhōng 芳 fāng
长 cháng 年 nián 舣 yǐ 棹 zhào 仆 pū 夫 fū 催 cuī , , 报 bào 道 dào 祥 xiáng 风 fēng 习 xí 习 xí 来 lái 。 。
地 dì 脉 mài 不 bù 缘 yuán 沧 cāng 海 hǎi 断 duàn , , 蜃 shèn 楼 lóu 端 duān 为 wèi 使 shǐ 君 jūn 开 kāi 。 。
舟 zhōu 从 cóng 织 zhī 女 nǚ 机 jī 边 biān 过 guò , , 人 rén 自 zì 蓬 péng 莱 lái 鹤 hè 背 bèi 回 huí 。 。
万 wàn 顷 qǐng 玻 bō 黎 lí 天 tiān 混 hùn 漾 yàng , , 固 gù 应 yīng 坡 pō 老 lǎo 羡 xiàn 奇 qí 哉 zāi 。 。
渡海和韵。明代。钟芳。长年舣棹仆夫催,报道祥风习习来。 地脉不缘沧海断,蜃楼端为使君开。 舟从织女机边过,人自蓬莱鹤背回。 万顷玻黎天混漾,固应坡老羡奇哉。