寄 jì 怀 huái 王 wáng 鸣 míng 冈 gāng - - 钟 zhōng 昌 chāng
握 wò 手 shǒu 寒 hán 烟 yān 阔 kuò 别 bié 馀 yú , , 一 yī 尊 zūn 谁 shuí 为 wèi 散 sàn 离 lí 居 jū 。 。
近 jìn 来 lái 石 shí 室 shì 春 chūn 风 fēng 暖 nuǎn , , 远 yuǎn 去 qù 茶 chá 山 shān 化 huà 日 rì 舒 shū 。 。
作 zuò 客 kè 愁 chóu 边 biān 芳 fāng 草 cǎo 绿 lǜ , , 怀 huái 人 rén 江 jiāng 上 shàng 暮 mù 云 yún 虚 xū 。 。
知 zhī 君 jūn 未 wèi 即 jí 鳣 zhān 堂 táng 去 qù , , 喜 xǐ 得 de 青 qīng 标 biāo 照 zhào 草 cǎo 庐 lú 。 。
寄怀王鸣冈。明代。钟昌。握手寒烟阔别馀,一尊谁为散离居。 近来石室春风暖,远去茶山化日舒。 作客愁边芳草绿,怀人江上暮云虚。 知君未即鳣堂去,喜得青标照草庐。