庐 lú 墓 mù 哀 āi 为 wèi 杨 yáng 名 míng 父 fù 作 zuò - - 边 biān 贡 gòng
庐 lú 墓 mù 哀 āi , , 庐 lú 墓 mù 哀 āi , , 墓 mù 上 shàng 有 yǒu 花 huā 亲 qīn 手 shǒu 栽 zāi 。 。
春 chūn 风 fēng 一 yī 番 fān 花 huā 一 yī 开 kāi , , 亲 qīn 魂 hún 去 qù 矣 yǐ 何 hé 时 shí 来 lái 。 。
魂 hún 不 bù 来 lái , , 儿 ér 不 bù 返 fǎn , , 空 kōng 林 lín 月 yuè 落 luò 猿 yuán 声 shēng 断 duàn 。 。
泪 lèi 花 huā 着 zhāo 树 shù 花 huā 已 yǐ 空 kōng , , 伤 shāng 心 xīn 何 hé 处 chǔ 吹 chuī 羌 qiāng 管 guǎn 。 。
庐墓哀为杨名父作。明代。边贡。庐墓哀,庐墓哀,墓上有花亲手栽。 春风一番花一开,亲魂去矣何时来。 魂不来,儿不返,空林月落猿声断。 泪花着树花已空,伤心何处吹羌管。