之 zhī 平 píng 江 jiāng 宿 sù 净 jìng 住 zhù 寺 sì 二 èr 首 shǒu - - 苏 sū 仲 zhòng
洞 dòng 渺 miǎo 云 yún 深 shēn 客 kè 到 dào 稀 xī , , 野 yě 僧 sēng 三 sān 五 wǔ 自 zì 相 xiāng 依 yī 。 。
烟 yān 消 xiāo 竹 zhú 径 jìng 阴 yīn 连 lián 屋 wū , , 雨 yǔ 过 guò 苔 tái 阶 jiē 绿 lǜ 染 rǎn 衣 yī 。 。
白 bái 日 rì 正 zhèng 长 cháng 山 shān 鸟 niǎo 弄 nòng , , 红 hóng 尘 chén 不 bú 到 dào 野 yě 花 huā 飞 fēi 。 。
偶 ǒu 因 yīn 领 lǐng 得 dé 园 yuán 林 lín 趣 qù , , 醉 zuì 倒 dào 东 dōng 风 fēng 不 bù 记 jì 归 guī 。 。
之平江宿净住寺二首。明代。苏仲。洞渺云深客到稀,野僧三五自相依。 烟消竹径阴连屋,雨过苔阶绿染衣。 白日正长山鸟弄,红尘不到野花飞。 偶因领得园林趣,醉倒东风不记归。