慰 wèi 柳 liǔ 中 zhōng 丞 chéng 失 shī 宠 chǒng 二 èr 首 shǒu - - 苏 sū 仲 zhòng
几 jǐ 斛 hú 明 míng 珠 zhū 买 mǎi 笑 xiào 休 xiū , , 百 bǎi 年 nián 遗 yí 恨 hèn 水 shuǐ 东 dōng 流 liú 。 。
魂 hún 归 guī 落 luò 日 rì 阳 yáng 台 tái 路 lù , , 泪 lèi 洒 sǎ 西 xī 风 fēng 燕 yàn 子 zi 楼 lóu 。 。
鸾 luán 镜 jìng 不 bù 开 kāi 虚 xū 白 bái 昼 zhòu , , 花 huā 钿 diàn 留 liú 得 dé 照 zhào 清 qīng 秋 qiū 。 。
丈 zhàng 夫 fū 志 zhì 气 qì 横 héng 天 tiān 地 dì , , 一 yī 笑 xiào 长 cháng 歌 gē 万 wàn 恨 hèn 收 shōu 。 。
慰柳中丞失宠二首。明代。苏仲。几斛明珠买笑休,百年遗恨水东流。 魂归落日阳台路,泪洒西风燕子楼。 鸾镜不开虚白昼,花钿留得照清秋。 丈夫志气横天地,一笑长歌万恨收。