晴 qíng 窗 chuāng - - 释 shì 古 gǔ 易 yì
几 jǐ 度 dù 雨 yǔ 初 chū 歇 xiē , , 虚 xū 窗 chuāng 晴 qíng 转 zhuǎn 幽 yōu 。 。
鸟 niǎo 啼 tí 当 dāng 竹 zhú 户 hù , , 花 huā 上 shàng 隔 gé 溪 xī 楼 lóu 。 。
地 dì 僻 pì 成 chéng 深 shēn 隐 yǐn , , 春 chūn 残 cán 忆 yì 旧 jiù 游 yóu 。 。
今 jīn 宵 xiāo 还 hái 有 yǒu 月 yuè , , 清 qīng 影 yǐng 满 mǎn 床 chuáng 头 tóu 。 。
晴窗。明代。释古易。几度雨初歇,虚窗晴转幽。 鸟啼当竹户,花上隔溪楼。 地僻成深隐,春残忆旧游。 今宵还有月,清影满床头。