峡 xiá 水 shuǐ 与 yǔ 诸 zhū 子 zǐ 饮 yǐn - - 释 shì 今 jīn 无 wú
香 xiāng 冽 liè 真 zhēn 难 nán 得 de 此 cǐ 杯 bēi , , 碧 bì 波 bō 如 rú 日 rì 去 qù 无 wú 回 huí 。 。
已 yǐ 矜 jīn 入 rù 口 kǒu 轻 qīng 风 fēng 起 qǐ , , 更 gēng 爱 ài 同 tóng 人 rén 客 kè 况 kuàng 开 kāi 。 。
露 lù 暗 àn 草 cǎo 根 gēn 寒 hán 自 zì 栗 lì , , 月 yuè 高 gāo 篷 péng 背 bèi 兴 xìng 难 nán 裁 cái 。 。
临 lín 流 liú 不 bù 遣 qiǎn 从 cóng 何 hé 遣 qiǎn , , 也 yě 胜 shèng 林 lín 逋 bū 独 dú 赏 shǎng 梅 méi 。 。
峡水与诸子饮。明代。释今无。香冽真难得此杯,碧波如日去无回。 已矜入口轻风起,更爱同人客况开。 露暗草根寒自栗,月高篷背兴难裁。 临流不遣从何遣,也胜林逋独赏梅。