寄 jì 何 hé 朗 lǎng 水 shuǐ - - 释 shì 今 jīn 无 wú
风 fēng 涛 tāo 定 dìng 后 hòu 意 yì 愈 yù 深 shēn , , 俯 fǔ 仰 yǎng 闲 xián 情 qíng 见 jiàn 古 gǔ 今 jīn 。 。
绿 lǜ 玉 yù 自 zì 多 duō 垂 chuí 钓 diào 地 dì , , 锦 jǐn 堂 táng 还 hái 似 shì 住 zhù 山 shān 心 xīn 。 。
尚 shàng 书 shū 旧 jiù 业 yè 存 cún 青 qīng 史 shǐ , , 诗 shī 句 jù 高 gāo 名 míng 彻 chè 碧 bì 岑 cén 。 。
近 jìn 食 shí 丹 dān 砂 shā 知 zhī 几 jǐ 斛 hú , , 鬓 bìn 边 biān 霜 shuāng 色 sè 未 wèi 曾 zēng 侵 qīn 。 。
寄何朗水。明代。释今无。风涛定后意愈深,俯仰闲情见古今。 绿玉自多垂钓地,锦堂还似住山心。 尚书旧业存青史,诗句高名彻碧岑。 近食丹砂知几斛,鬓边霜色未曾侵。