东 dōng 平 píng 遇 yù 雪 xuě - - 释 shì 今 jīn 无 wú
东 dōng 平 píng 山 shān 路 lù 石 shí 钩 gōu 连 lián , , 百 bǎi 里 lǐ 荒 huāng 凉 liáng 尽 jǐn 废 fèi 阡 qiān 。 。
古 gǔ 庙 miào 门 mén 前 qián 留 liú 碧 bì 树 shù , , 行 xíng 人 rén 雪 xuě 地 dì 裹 guǒ 红 hóng 毡 zhān 。 。
天 tiān 无 wú 半 bàn 日 rì 温 wēn 晴 qíng 意 yì , , 人 rén 定 dìng 三 sān 冬 dōng 去 qù 住 zhù 缘 yuán 。 。
却 què 比 bǐ 梅 méi 花 huā 寒 hán 彻 chè 骨 gǔ , , 飘 piāo 摇 yáo 轻 qīng 薄 bó 客 kè 心 xīn 前 qián 。 。
东平遇雪。明代。释今无。东平山路石钩连,百里荒凉尽废阡。 古庙门前留碧树,行人雪地裹红毡。 天无半日温晴意,人定三冬去住缘。 却比梅花寒彻骨,飘摇轻薄客心前。