出 chū 东 dōng 平 píng - - 释 shì 今 jīn 无 wú
始 shǐ 知 zhī 天 tiān 地 dì 有 yǒu 浮 fú 萍 píng , , 珠 zhū 海 hǎi 翛 xiāo 然 rán 又 yòu 玉 yù 京 jīng 。 。
大 dà 雪 xuě 昨 zuó 宵 xiāo 过 guò 泗 sì 水 shuǐ , , 小 xiǎo 除 chú 今 jīn 日 rì 出 chū 东 dōng 平 píng 。 。
艰 jiān 难 nán 判 pàn 就 jiù 黄 huáng 金 jīn 骨 gǔ , , 雨 yǔ 雪 xuě 难 nán 消 xiāo 紫 zǐ 陌 mò 情 qíng 。 。
总 zǒng 是 shì 异 yì 乡 xiāng 无 wú 可 kě 恋 liàn , , 随 suí 行 háng 又 yòu 作 zuò 广 guǎng 南 nán 声 shēng 。 。
出东平。明代。释今无。始知天地有浮萍,珠海翛然又玉京。 大雪昨宵过泗水,小除今日出东平。 艰难判就黄金骨,雨雪难消紫陌情。 总是异乡无可恋,随行又作广南声。