浮 fú 桥 qiáo 春 chūn 雨 yǔ - - 释 shì 今 jīn 白 bái
江 jiāng 流 liú 上 shàng 下 xià 不 bù 沾 zhān 尘 chén , , 竹 zhú 翠 cuì 连 lián 空 kōng 足 zú 几 jǐ 人 rén 。 。
微 wēi 雨 yǔ 一 yī 桥 qiáo 春 chūn 兴 xīng 好 hǎo , , 东 dōng 风 fēng 两 liǎng 岸 àn 水 shuǐ 痕 hén 新 xīn 。 。
青 qīng 山 shān 曲 qǔ 曲 qū 悬 xuán 归 guī 路 lù , , 绿 lǜ 树 shù 重 chóng 重 chóng 引 yǐn 去 qù 津 jīn 。 。
自 zì 是 shì 闲 xián 身 shēn 好 hǎo 为 wèi 客 kè , , 江 jiāng 关 guān 无 wú 恙 yàng 往 wǎng 来 lái 频 pín 。 。
浮桥春雨。明代。释今白。江流上下不沾尘,竹翠连空足几人。 微雨一桥春兴好,东风两岸水痕新。 青山曲曲悬归路,绿树重重引去津。 自是闲身好为客,江关无恙往来频。