书 shū 吴 wú 尹 yǐn 张 zhāng 德 dé 常 cháng 恤 xù 民 mín 诗 shī 卷 juàn - - 释 shì 妙 miào 声 shēng
闲 xián 居 jū 林 lín 下 xià 听 tīng 风 fēng 谣 yáo , , 争 zhēng 诵 sòng 郎 láng 官 guān 惠 huì 爱 ài 饶 ráo 。 。
劝 quàn 课 kè 不 bù 教 jiào 遗 yí 赤 chì 土 tǔ , , 苛 kē 征 zhēng 无 wú 复 fù 到 dào 青 qīng 苗 miáo 。 。
狱 yù 词 cí 善 shàn 用 yòng 春 chūn 秋 qiū 断 duàn , , 凫 fú 舄 xì 宜 yí 从 cóng 朔 shuò 望 wàng 朝 cháo 。 。
应 yīng 有 yǒu 文 wén 章 zhāng 书 shū 政 zhèng 绩 jī , , 吴 wú 山 shān 高 gāo 处 chù 刻 kè 琼 qióng 瑶 yáo 。 。
书吴尹张德常恤民诗卷。明代。释妙声。闲居林下听风谣,争诵郎官惠爱饶。 劝课不教遗赤土,苛征无复到青苗。 狱词善用春秋断,凫舄宜从朔望朝。 应有文章书政绩,吴山高处刻琼瑶。