雷 léi 峰 fēng 晚 wǎn 眺 tiào - - 释 shì 今 jīn 严 yán
为 wèi 怜 lián 秋 qiū 尽 jǐn 强 qiáng 登 dēng 临 lín , , 四 sì 望 wàng 微 wēi 茫 máng 日 rì 正 zhèng 沉 chén 。 。
广 guǎng 陌 mò 渐 jiàn 黄 huáng 香 xiāng 稻 dào 熟 shú , , 远 yuǎn 山 shān 如 rú 画 huà 暮 mù 烟 yān 深 shēn 。 。
将 jiāng 雏 chú 野 yě 鹤 hè 辞 cí 巢 cháo 去 qù , , 引 yǐn 㹀 bó 村 cūn 童 tóng 扣 kòu 角 jiǎo 吟 yín 。 。
无 wú 限 xiàn 幽 yōu 怀 huái 聊 liáo 自 zì 写 xiě , , 凭 píng 谁 shuí 共 gòng 对 duì 一 yī 披 pī 襟 jīn 。 。
雷峰晚眺。明代。释今严。为怜秋尽强登临,四望微茫日正沉。 广陌渐黄香稻熟,远山如画暮烟深。 将雏野鹤辞巢去,引㹀村童扣角吟。 无限幽怀聊自写,凭谁共对一披襟。