百 bǎi 合 hé 诗 shī 其 qí 一 yī - - 释 shì 今 jīn 严 yán
石 shí 壁 bì 西 xī 边 biān 古 gǔ 涧 jiàn 东 dōng , , 绿 lǜ 陂 bēi 浓 nóng 荫 yīn 隐 yǐn 香 xiāng 风 fēng 。 。
孤 gū 根 gēn 寄 jì 去 qù 一 yī 丘 qiū 外 wài , , 素 sù 蕊 ruǐ 开 kāi 时 shí 六 liù 月 yuè 中 zhōng 。 。
嘒 huì 嘒 huì 晚 wǎn 蝉 chán 山 shān 寂 jì 寞 mò , , 泠 líng 泠 líng 疏 shū 磬 qìng 月 yuè 朦 méng 胧 lóng 。 。
闲 xián 心 xīn 此 cǐ 际 jì 分 fēn 明 míng 极 jí , , 玉 yù 质 zhì 幽 yōu 香 xiāng 迥 jiǒng 不 bù 同 tóng 。 。
百合诗 其一。明代。释今严。石壁西边古涧东,绿陂浓荫隐香风。 孤根寄去一丘外,素蕊开时六月中。 嘒嘒晚蝉山寂寞,泠泠疏磬月朦胧。 闲心此际分明极,玉质幽香迥不同。