出 chū 苍 cāng 梧 wú 趁 chèn 舟 zhōu 东 dōng 归 guī 不 bù 及 jí - - 释 shì 今 jīn 严 yán
风 fēng 烟 yān 冷 lěng 我 wǒ 买 mǎi 山 shān 情 qíng , , 归 guī 思 sī 逢 féng 春 chūn 日 rì 夜 yè 生 shēng 。 。
闻 wén 道 dào 片 piàn 帆 fān 临 lín 涨 zhǎng 海 hǎi , , 飘 piāo 然 rán 一 yī 杖 zhàng 出 chū 孤 gū 城 chéng 。 。
萧 xiāo 萧 xiāo 古 gǔ 渡 dù 空 kōng 林 lín 晚 wǎn , , 浩 hào 浩 hào 长 cháng 江 jiāng 锦 jǐn 石 shí 横 héng 。 。
怅 chàng 望 wàng 东 dōng 南 nā 无 mó 限 xiàn 恨 hèn , , 雨 yǔ 残 cán 云 yún 暗 àn 鹧 zhè 鸪 gū 鸣 míng 。 。
出苍梧趁舟东归不及。明代。释今严。风烟冷我买山情,归思逢春日夜生。 闻道片帆临涨海,飘然一杖出孤城。 萧萧古渡空林晚,浩浩长江锦石横。 怅望东南无限恨,雨残云暗鹧鸪鸣。