寄 jì 澹 dàn 心 xīn - - 释 shì 函 hán 可 kě
木 mù 佛 fú 寒 hán 边 biān 尚 shàng 未 wèi 烧 shāo , , 黔 qián 王 wáng 宅 zhái 畔 pàn 梦 mèng 相 xiāng 招 zhāo 。 。
抬 tái 眸 móu 直 zhí 可 kě 烁 shuò 千 qiān 界 jiè , , 挥 huī 藻 zǎo 真 zhēn 堪 kān 贱 jiàn 六 liù 朝 cháo 。 。
碎 suì 却 què 青 qīng 衫 shān 天 tiān 地 dì 裂 liè , , 收 shōu 回 huí 残 cán 魄 pò 日 rì 星 xīng 昭 zhāo 。 。
铁 tiě 函 hán 珍 zhēn 重 zhòng 休 xiū 沉 chén 井 jǐng , , 那 nà 见 jiàn 黄 huáng 尘 chén 彻 chè 底 dǐ 飘 piāo 。 。
寄澹心。明代。释函可。木佛寒边尚未烧,黔王宅畔梦相招。 抬眸直可烁千界,挥藻真堪贱六朝。 碎却青衫天地裂,收回残魄日星昭。 铁函珍重休沉井,那见黄尘彻底飘。