寄 jì 昭 zhāo 公 gōng - - 释 shì 函 hán 可 kě
莫 mò 怪 guài 崎 qí 岖 qū 出 chū 塞 sài 行 xíng , , 犹 yóu 将 jiāng 贝 bèi 叶 yè 伴 bàn 馀 yú 生 shēng 。 。
茆 máo 堂 táng 独 dú 喜 xǐ 留 liú 山 shān 野 yě , , 枫 fēng 陛 bì 能 néng 无 wú 忆 yì 老 lǎo 成 chéng 。 。
浮 fú 世 shì 谩 mán 论 lùn 千 qiān 古 gǔ 重 zhòng , , 苍 cāng 生 shēng 甚 shén 切 qiè 一 yī 身 shēn 轻 qīng 。 。
关 guān 门 mén 不 bù 日 rì 牵 qiān 雏 chú 去 qù , , 会 huì 见 jiàn 联 lián 翩 piān 彩 cǎi 袖 xiù 迎 yíng 。 。
寄昭公。明代。释函可。莫怪崎岖出塞行,犹将贝叶伴馀生。 茆堂独喜留山野,枫陛能无忆老成。 浮世谩论千古重,苍生甚切一身轻。 关门不日牵雏去,会见联翩彩袖迎。