再 zài 宿 sù 静 jìng 公 gōng 禅 chán 室 shì - - 释 shì 函 hán 可 kě
城 chéng 边 biān 犹 yóu 见 jiàn 未 wèi 烧 shāo 庵 ān , , 重 zhòng 扣 kòu 柴 chái 扃 jiōng 梦 mèng 正 zhèng 酣 hān 。 。
畏 wèi 客 kè 不 bù 除 chú 当 dāng 路 lù 雪 xuě , , 采 cǎi 薇 wēi 常 cháng 带 dài 远 yuǎn 山 shān 岚 lán 。 。
漫 màn 拈 niān 黄 huáng 叶 yè 为 wèi 清 qīng 供 gòng , , 再 zài 剔 tī 残 cán 灯 dēng 续 xù 夜 yè 谈 tán 。 。
半 bàn 榻 tà 飕 sōu 飕 sōu 寒 hán 共 gòng 被 bèi , , 枕 zhěn 头 tou 惟 wéi 有 yǒu 旧 jiù 经 jīng 函 hán 。 。
再宿静公禅室。明代。释函可。城边犹见未烧庵,重扣柴扃梦正酣。 畏客不除当路雪,采薇常带远山岚。 漫拈黄叶为清供,再剔残灯续夜谈。 半榻飕飕寒共被,枕头惟有旧经函。