老 lǎo 妇 fù - - 庞 páng 尚 shàng 鹏 péng
最 zuì 是 shì 青 qīng 春 chūn 好 hǎo , , 其 qí 如 rú 白 bái 发 fà 新 xīn 。 。
却 què 怜 lián 看 kàn 镜 jìng 日 rì , , 长 zhǎng 忆 yì 画 huà 眉 méi 人 rén 。 。
莫 mò 问 wèn 前 qián 生 shēng 事 shì , , 争 zhēng 夸 kuā 见 jiàn 在 zài 身 shēn 。 。
嫦 cháng 娥 é 有 yǒu 灵 líng 药 yào , , 重 zhòng 喜 xǐ 结 jié 芳 fāng 邻 lín 。 。
老妇。明代。庞尚鹏。最是青春好,其如白发新。 却怜看镜日,长忆画眉人。 莫问前生事,争夸见在身。 嫦娥有灵药,重喜结芳邻。