一 yī 东 dōng - - 释 shì 函 hán 是 shì
白 bái 花 huā 轻 qīng 一 yī 放 fàng , , 万 wàn 壑 hè 尽 jǐn 春 chūn 风 fēng 。 。
蜀 shǔ 客 kè 相 xiāng 逢 féng 处 chù , , 何 hé 郎 láng 寡 guǎ 和 hé 中 zhōng 。 。
烟 yān 荒 huāng 村 cūn 路 lù 断 duàn , , 人 rén 去 qù 水 shuǐ 流 liú 空 kōng 。 。
却 què 忆 yì 霜 shuāng 零 líng 后 hòu , , 云 yún 山 shān 望 wàng 欲 yù 穷 qióng 。 。
一东。明代。释函是。白花轻一放,万壑尽春风。 蜀客相逢处,何郎寡和中。 烟荒村路断,人去水流空。 却忆霜零后,云山望欲穷。