己 jǐ 亥 hài 冬 dōng 至 zhì - - 释 shì 函 hán 是 shì
岭 lǐng 外 wài 再 zài 逢 féng 长 cháng 至 zhì 日 rì , , 烟 yān 袅 niǎo 风 fēng 轻 qīng 散 sàn 缕 lǚ 愁 chóu 。 。
岂 qǐ 无 wú 海 hǎi 市 shì 堪 kān 舒 shū 眼 yǎn , , 不 bú 是 shì 匡 kuāng 庐 lú 莫 mò 上 shàng 楼 lóu 。 。
戎 róng 马 mǎ 乡 xiāng 关 guān 今 jīn 日 rì 泪 lèi , , 溪 xī 山 shān 松 sōng 菊 jú 百 bǎi 年 nián 秋 qiū 。 。
管 guǎn 灰 huī 纹 wén 线 xiàn 人 rén 间 jiān 世 shì , , 衰 shuāi 变 biàn 从 cóng 教 jiào 雪 xuě 满 mǎn 头 tóu 。 。
己亥冬至。明代。释函是。岭外再逢长至日,烟袅风轻散缕愁。 岂无海市堪舒眼,不是匡庐莫上楼。 戎马乡关今日泪,溪山松菊百年秋。 管灰纹线人间世,衰变从教雪满头。