恭 gōng 怀 huái 空 kōng 老 lǎo 人 rén - - 释 shì 函 hán 是 shì
香 xiāng 花 huā 曾 céng 结 jié 胜 shèng 缘 yuán 欢 huān , , 十 shí 载 zài 追 zhuī 随 suí 行 háng 路 lù 难 nán 。 。
忆 yì 别 bié 忽 hū 惊 jīng 风 fēng 俗 sú 异 yì , , 感 gǎn 寒 hán 时 shí 念 niàn 衲 nà 衣 yī 单 dān 。 。
月 yuè 明 míng 千 qiān 里 lǐ 心 xīn 相 xiāng 照 zhào , , 云 yún 起 qǐ 双 shuāng 峰 fēng 影 yǐng 独 dú 看 kàn 。 。
已 yǐ 是 shì 道 dào 人 rén 情 qíng 似 shì 水 shuǐ , , 一 yī 回 huí 潮 cháo 满 mǎn 一 yī 回 huí 澜 lán 。 。
恭怀空老人。明代。释函是。香花曾结胜缘欢,十载追随行路难。 忆别忽惊风俗异,感寒时念衲衣单。 月明千里心相照,云起双峰影独看。 已是道人情似水,一回潮满一回澜。