橙 chéng - - 刘 liú 因 yīn
潇 xiāo 湘 xiāng 千 qiān 树 shù 暮 mù 林 lín 平 píng , , 风 fēng 露 lù 诗 shī 肠 cháng 快 kuài 一 yī 倾 qīng 。 。
蜜 mì 恋 liàn 金 jīn 丝 sī 仍 réng 可 kě 意 yì , , 香 xiāng 分 fēn 绿 lǜ 蚁 yǐ 最 zuì 关 guān 情 qíng 。 。
洞 dòng 庭 tíng 春 chūn 色 sè 元 yuán 无 wú 恙 yàng , , 南 nán 国 guó 幽 yōu 姿 zī 谩 mán 浊 zhuó 清 qīng 。 。
惟 wéi 办 bàn 酒 jiǔ 船 chuán 千 qiān 万 wàn 斛 hú , , 棹 zhào 歌 gē 和 hé 月 yuè 卷 juǎn 江 jiāng 声 shēng 。 。
橙。元代。刘因。潇湘千树暮林平,风露诗肠快一倾。 蜜恋金丝仍可意,香分绿蚁最关情。 洞庭春色元无恙,南国幽姿谩浊清。 惟办酒船千万斛,棹歌和月卷江声。