出 chū 京 jīng 和 hé 殷 yīn 伊 yī 阳 yáng 文 wén 济 jì - - 顾 gù 璘 lín
白 bái 日 rì 浮 fú 云 yún 暗 àn 凤 fèng 城 chéng , , 远 yuǎn 臣 chén 辞 cí 阙 quē 倍 bèi 含 hán 情 qíng 。 。
愁 chóu 经 jīng 异 yì 域 yù 逢 féng 春 chūn 色 sè , , 忍 rěn 别 bié 前 qián 溪 xī 对 duì 水 shuǐ 声 shēng 。 。
马 mǎ 首 shǒu 东 dōng 风 fēng 犹 yóu 自 zì 急 jí , , 山 shān 腰 yāo 新 xīn 月 yuè 为 wèi 谁 shuí 明 míng 。 。
与 yǔ 君 jūn 莫 mò 近 jìn 芦 lú 沟 gōu 宿 sù , , 水 shuǐ 冷 lěng 沙 shā 寒 hán 雁 yàn 鹜 wù 鸣 míng 。 。
出京和殷伊阳文济。明代。顾璘。白日浮云暗凤城,远臣辞阙倍含情。 愁经异域逢春色,忍别前溪对水声。 马首东风犹自急,山腰新月为谁明。 与君莫近芦沟宿,水冷沙寒雁鹜鸣。