宋 sòng 陵 líng - - 顾 gù 璘 lín
玉 yù 辇 niǎn 横 héng 江 jiāng 一 yī 苇 wěi 通 tōng , , 青 qīng 山 shān 聊 liáo 此 cǐ 凿 záo 玄 xuán 宫 gōng 。 。
兵 bīng 戈 gē 不 bù 救 jiù 长 cháng 河 hé 外 wài , , 剑 jiàn 履 lǚ 终 zhōng 沈 shěn 瀚 hàn 海 hǎi 东 dōng 。 。
末 mò 路 lù 强 qiáng 胡 hú 休 xiū 自 zì 得 dé , , 中 zhòng 兴 xìng 诸 zhū 将 jiàng 果 guǒ 谁 shuí 雄 xióng 。 。
当 dāng 年 nián 定 dìng 鼎 dǐng 虚 xū 筹 chóu 策 cè , , 千 qiān 古 gǔ 愁 chóu 云 yún 泣 qì 梓 zǐ 桐 tóng 。 。
宋陵。明代。顾璘。玉辇横江一苇通,青山聊此凿玄宫。 兵戈不救长河外,剑履终沈瀚海东。 末路强胡休自得,中兴诸将果谁雄。 当年定鼎虚筹策,千古愁云泣梓桐。