锦 jǐn 岩 yán 得 de 时 shí 字 zì - - 庞 páng 嵩 sōng
仙 xiān 山 shān 仙 xiān 侣 lǚ 莫 mò 春 chūn 时 shí , , 短 duǎn 袷 jiá 长 zhǎng 筇 qióng 信 xìn 所 suǒ 之 zhī 。 。
峰 fēng 引 yǐn 大 dà 科 kē 丹 dān 穴 xué 古 gǔ , , 阁 gé 联 lián 广 guǎng 朗 lǎng 白 bái 云 yún 垂 chuí 。 。
苇 wěi 航 háng 觉 jué 岸 àn 谁 shuí 登 dēng 早 zǎo , , 玉 yù 带 dài 空 kōng 门 mén 愧 kuì 解 jiě 迟 chí 。 。
欲 yù 语 yǔ 无 wú 穷 qióng 千 qiān 古 gǔ 意 yì , , 枕 zhěn 流 liú 聊 liáo 复 fù 傲 ào 皇 huáng 羲 xī 。 。
锦岩得时字。明代。庞嵩。仙山仙侣莫春时,短袷长筇信所之。 峰引大科丹穴古,阁联广朗白云垂。 苇航觉岸谁登早,玉带空门愧解迟。 欲语无穷千古意,枕流聊复傲皇羲。