公 gōng 舍 shě 春 chūn 日 rì - - 丁 dīng 谓 wèi
绿 lǜ 杨 yáng 垂 chuí 线 xiàn 草 cǎo 铺 pù 茵 yīn , , 触 chù 处 chù 烟 yān 光 guāng 举 jǔ 眼 yǎn 新 xīn 。 。
一 yī 品 pǐn 也 yě 须 xū 妨 fáng 白 bái 发 fà , , 千 qiān 金 jīn 莫 mò 惜 xī 买 mǎi 青 qīng 春 chūn 。 。
莺 yīng 声 shēng 圆 yuán 滑 huá 堪 kān 清 qīng 耳 ěr , , 花 huā 艳 yàn 鲜 xiān 明 míng 欲 yù 照 zhào 身 shēn 。 。
独 dú 向 xiàng 此 cǐ 时 shí 为 wéi 俗 sú 吏 lì , , 风 fēng 流 liú 知 zhī 是 shì 不 bù 如 rú 人 rén 。 。
公舍春日。宋代。丁谓。绿杨垂线草铺茵,触处烟光举眼新。 一品也须妨白发,千金莫惜买青春。 莺声圆滑堪清耳,花艳鲜明欲照身。 独向此时为俗吏,风流知是不如人。