冬 dōng 夜 yè 忆 yì 谦 qiān 之 zhī - - 方 fāng 翥 zhù
忽 hū 忆 yì 夫 fū 君 jūn 阻 zǔ 笑 xiào 言 yán , , 出 chū 门 mén 南 nán 望 wàng 欲 yù 飞 fēi 翻 fān 。 。
孤 gū 诚 chéng 隔 gé 水 shuǐ 初 chū 浸 jìn 夜 yè , , 画 huà 角 jiǎo 因 yīn 风 fēng 自 zì 入 rù 村 cūn 。 。
短 duǎn 句 jù 有 yǒu 时 shí 随 suí 意 yì 得 de , , 古 gǔ 心 xīn 近 jìn 日 rì 与 yǔ 谁 shuí 论 lùn 。 。
未 wèi 除 chú 习 xí 气 qì 君 jūn 应 yīng 哂 shěn , , 月 yuè 冷 lěng 梅 méi 香 xiāng 易 yì 断 duàn 魂 hún 。 。
冬夜忆谦之。宋代。方翥。忽忆夫君阻笑言,出门南望欲飞翻。 孤诚隔水初浸夜,画角因风自入村。 短句有时随意得,古心近日与谁论。 未除习气君应哂,月冷梅香易断魂。