次 cì 济 jì 上 shàng 人 rén 韵 yùn - - 王 wáng 十 shí 朋 péng
老 lǎo 来 lái 未 wèi 厌 yàn 短 duǎn 檠 qíng 光 guāng , , 又 yòu 集 jí 青 qīng 衿 jīn 就 jiù 故 gù 乡 xiāng 。 。
却 què 荷 hé 道 dào 人 rén 能 néng 具 jù 眼 yǎn , , 不 bù 同 tóng 时 shí 辈 bèi 有 yǒu 他 tā 肠 cháng 。 。
心 xīn 传 chuán 潜 qián 涧 jiàn 源 yuán 流 liú 别 bié , , 首 shǒu 出 chū 新 xīn 诗 shī 意 yì 味 wèi 长 zhǎng 。 。
我 wǒ 亦 yì 笔 bǐ 头 tóu 为 wèi 佛 fó 事 shì , , 未 wèi 应 yīng 中 zhōng 国 guó 异 yì 西 xī 方 fāng 。 。
次济上人韵。宋代。王十朋。老来未厌短檠光,又集青衿就故乡。 却荷道人能具眼,不同时辈有他肠。 心传潜涧源流别,首出新诗意味长。 我亦笔头为佛事,未应中国异西方。