汉 hàn 高 gāo 帝 dì - - 王 wáng 十 shí 朋 péng
仗 zhàng 剑 jiàn 崎 qí 岖 qū 起 qǐ 沛 pèi 丰 fēng , , 只 zhǐ 将 jiāng 嫚 màn 骂 mà 驭 yù 英 yīng 雄 xióng 。 。
虽 suī 然 rán 能 néng 用 yòng 三 sān 人 rén 杰 jié , , 已 yǐ 失 shī 商 shāng 山 shān 四 sì 老 lǎo 翁 wēng 。 。
汉高帝。宋代。王十朋。仗剑崎岖起沛丰,只将嫚骂驭英雄。 虽然能用三人杰,已失商山四老翁。