别 bié 后 hòu 再 zài 和 hé 一 yī 首 shǒu - - 王 wáng 庭 tíng 圭 guī
平 píng 昔 xī 高 gāo 谈 tán 古 gǔ 帝 dì 王 wáng , , 到 dào 今 jīn 春 chūn 草 cǎo 几 jǐ 时 shí 芳 fāng 。 。
挥 huī 毫 háo 欲 yù 上 shàng 三 sān 千 qiān 牍 dú , , 拆 chāi 袜 wà 初 chū 无 wú 一 yī 寸 cùn 长 cháng 。 。
亹 wěi 亹 wěi 逼 bī 人 rén 逢 féng 此 cǐ 意 yì , , 匆 cōng 匆 cōng 下 xià 语 yǔ 不 bù 成 chéng 章 zhāng 。 。
归 guī 来 lái 闭 bì 阁 gé 焚 fén 香 xiāng 坐 zuò , , 端 duān 为 wèi 思 sī 君 jūn 聊 liáo 复 fù 忙 máng 。 。
别后再和一首。宋代。王庭圭。平昔高谈古帝王,到今春草几时芳。 挥毫欲上三千牍,拆袜初无一寸长。 亹亹逼人逢此意,匆匆下语不成章。 归来闭阁焚香坐,端为思君聊复忙。