寄 jì 李 lǐ 君 jūn 厚 hòu - - 王 wáng 令 lìng
一 yī 笑 xiào 东 dōng 风 fēng 去 qù 十 shí 年 nián , , 重 chóng 来 lái 稚 zhì 子 zǐ 已 yǐ 差 chà 肩 jiān 。 。
脱 tuō 衣 yī 呼 hū 客 kè 家 jiā 声 shēng 旧 jiù , , 把 bǎ 酒 jiǔ 论 lùn 心 xīn 士 shì 气 qì 全 quán 。 。
病 bìng 骥 jì 远 yuǎn 思 sī 牵 qiān 直 zhí 道 dào , , 老 lǎo 鹰 yīng 秋 qiū 梦 mèng 入 rù 青 qīng 天 tiān 。 。
自 zì 言 yán 出 chū 处 chǔ 身 shēn 无 wú 累 lèi , , 一 yī 把 bǎ 穷 qióng 通 tōng 寄 jì 自 zì 然 rán 。 。
寄李君厚。宋代。王令。一笑东风去十年,重来稚子已差肩。 脱衣呼客家声旧,把酒论心士气全。 病骥远思牵直道,老鹰秋梦入青天。 自言出处身无累,一把穷通寄自然。