和 hé 春 chūn 雨 yǔ 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 王 wáng 洋 yáng
客 kè 路 lù 元 yuán 来 lái 促 cù , , 春 chūn 情 qíng 本 běn 自 zì 长 zhǎng 。 。
送 sòng 愁 chóu 谁 shuí 纳 nà 款 kuǎn , , 遣 qiǎn 癖 pǐ 又 yòu 无 wú 方 fāng 。 。
失 shī 性 xìng 陪 péi 飘 piāo 雪 xuě , , 凋 diāo 颜 yán 自 zì 染 rǎn 霜 shuāng 。 。
吟 yín 君 jūn 春 chūn 雨 yǔ 句 jù , , 萦 yíng 拂 fú 为 wèi 牵 qiān 肠 cháng 。 。
和春雨韵 其一。宋代。王洋。客路元来促,春情本自长。 送愁谁纳款,遣癖又无方。 失性陪飘雪,凋颜自染霜。 吟君春雨句,萦拂为牵肠。