和 hé 芸 yún 斋 zhāi - - 丘 qiū 葵 kuí
脱 tuō 却 què 蓑 suō 衣 yī 下 xià 钓 diào 竿 gān , , 岂 qǐ 无 wú 线 xiàn 路 lù 透 tòu 玄 xuán 关 guān 。 。
斜 xié 风 fēng 暂 zàn 罢 bà 玄 xuán 真 zhēn 去 qù , , 明 míng 月 yuè 来 lái 从 cóng 太 tài 白 bái 攀 pān 。 。
自 zì 是 shì 老 lǎo 怀 huái 俱 jù 惜 xī 别 bié , , 偶 ǒu 陪 péi 清 qīng 话 huà 不 bù 知 zhī 还 hái 。 。
夜 yè 来 lái 客 kè 枕 zhěn 秋 qiū 声 shēng 起 qǐ , , 矶 jī 上 shàng 苔 tái 痕 hén 入 rù 梦 mèng 班 bān 。 。
和芸斋。宋代。丘葵。脱却蓑衣下钓竿,岂无线路透玄关。 斜风暂罢玄真去,明月来从太白攀。 自是老怀俱惜别,偶陪清话不知还。 夜来客枕秋声起,矶上苔痕入梦班。